xuống dưới đệm… ĐM thế là chết tôi rồi … Mặt mếu, tôi nhìn mẹ tôi như muốn khóc, mẹ tôi ngồi trên giường, giờ mẹ chỉ mặc nguyên cái áo ngực, quần lót đã bị tôi lột ra rôi, mẹ phì cười mà hỏi: – Sao thế ông mãnh, vũ khí đâu rồi ? Tôi đần người ra không nói nổi, sau đó mặt xấu hổ lúng búng nói: – Quên… mất… rồi… Mẹ tôi nghe thấy thế thì cười phá lên, cười rũ rượi làm bộ ngực có mỗi cái áo lót làm điểm nâng đỡ rung lắc dữ dội, mẹ vừa cười vừa nói: – Ha ha, chiến sĩ ra trận quên vũ khí..