sợ, bên ngoài trời đã âm u như muốn đổ mưa, Nụ đứng lên nói: – Thôi tao về kẻo mưa, mai tao sẽ ghé lại. – Ừ… Tao không có gì đâu… Mày mau… về đi… Nụ thở dài nhìn Phấn nằm quay mặt vào vách im lặng, cô cất quang gánh và đi ra về, ra khỏi nhà một đoạn cô thấy một chiếc xe gắn máy do một người đàn ông cao lớn vạm vỡ đỗ xịch trước cửa nhà Phấn. “Có lẽ là bạn của Tài đến hỏi thăm, thật tội vợ chồng nó quá!” Nụ nghĩ thầm và cất nhanh bước. Phấn hiểu rõ thân phận mình, một người đàn bà đã thất tiết nhơ