giác sao ngại ngùng đến thế. Để cậu ngủ sớm, mẹ cậu chỉ kể một hai câu chuyện vu vơ rồi vờ như ôm cậu mà ngủ thiếp đi. Cô thầm nghĩ sự giám sát này lúc đầu sẽ gây khá nhiều bất tiện nhưng rồi mọi việc sẽ ổn thôi, sức khỏe của con cô mới là quan trọng nhất. Cậu lại nghĩ nhiều hơn những gì mà mẹ cậu tưởng. Bên trong vòng tay mềm mại của mẹ, cùng mùi hương thoang thoảng dễ chịu, cậu không tài nào ngủ nổi. Một cảm giác lâng lâng khó tả. Cậu chưa từng được người con gái nào yêu, cũng chưa từng ôm